Chúng ta có bao giờ đủ dũng cảm để tự đánh giá được chính mình?
Một cậu bé tiến đền
gần tiệm thuốc tây và dùng một thùng các-tông cứng (loại để đựng các lon soda)
đặt ngay bên dưới chân máy điện thoại công cộng. Rồi cậu ta leo lên đứng trên
thùng các-tông để có thể với đến những nút bấm trên điện thoại. Cậu nhấn vào bảy
con số.
Người chủ tiệm
thuốc tây quan sát và lắng nghe cuộc đàm thoại.
Cậu bé hỏi:
– Thưa bà, bà có
thể dành cho tôi công việc cắt cỏ cho thảm cỏ của bà không?
Người phụ nữ trả
lời:
– Tôi đã có người
cắt cỏ cho thảm cỏ của mình rồi.
Cậu bé nói:
– Thưa bà, tôi sẽ
cắt thảm cỏ của bà với giá bằng phân nửa giá của người đang cắt cỏ cho bà bây
giờ.
Người phụ nữ đáp
lại:
– Tôi rất hài
lòng với người đang cắt cỏ cho thảm cỏ của mình.
Cậu bé tỏ ra kiên
nhẫn hơn và nói:
– Thưa bà, thậm
chí tôi sẽ quét dọn lề đường và lối đi bộ cho bà, và những việc khác nữa. Vào
chủ nhật bà sẽ có một thảm cỏ đẹp nhất trong tất cả các thảm cỏ của bãi biển
North Palm ở Florida này.
Và người phụ nữ vẫn
từ chối.
Cậu bé nở nụ cười
rạng rỡ trên khuôn mặt và gác máy điện thoại.
Người chủ tiệm
thuốc nãy giờ lắng nghe tất cả nội dung cuộc đàm thoại, đi đến bên cậu bé và
nói:
– Này cháu, chú
thích thái độ của cháu, chú thích tinh thần lạc quan đó và muốn dành cho cháu một
công việc.
Cậu bé đáp lại:
– Cảm ơn chú,
nhưng cháu chỉ là đang kiểm tra lại khả năng làm việc của mình và chất lượng
công việc mà cháu đang làm mà thôi. Cháu chính là người đang làm việc cho người
phụ nữ mà cháu đã nói chuyện lúc nãy.
Chúng ta có bao
giờ đủ dũng cảm để tự đánh giá được chính mình
Đăng nhận xét